Chậu rửa chân

Thời gian đầu mới xuất gia

La Hầu La quả thật là đáng chê

Thân chưa thuần thục mọi bề

Lời thời thô thiển người nghe buồn lòng

Ý thời ô nhiễm vô cùng

Phật Đà hay biết tìm đường giúp thêm

Đưa về tịnh xá kề bên

Tu tâm, sửa tánh ngài khuyên hàng ngày.

*

Một hôm Phật ghé nơi này

La Hầu La vội đứng ngay bên hầu

Ngài bèn dạy: “Tu đạo mầu

Phải cho tinh tấn chớ đâu lơ là

Ngươi vào bưng chậu nước ra

Ta cần nước sạch để mà rửa chân!”

La Hầu La chẳng ngại ngần

Tuân lời, mang nước, rửa chân hầu ngài

Rửa xong Phật hỏi khoan thai:

“Nước này nhìn lại còn ai muốn dùng?”

La Hầu La: “Bạch Thế Tôn!

Nước nay nhơ nhớp có còn sạch đâu

Nấu ăn dùng chẳng được nào

Dù cho súc miệng thấy sao khó lòng!”

Phật bèn dạy: “Đúng vô cùng

Nhà ngươi cũng vậy so không khác gì

Cung vàng điện ngọc xa lìa

Tìm về núp bóng từ bi tu hành

Không chuyên cần, không tinh anh

Thân mình ô nhiễm, miệng mình nhớp nhơ

Thời ba món độc bất ngờ

Tham, sân, si đó đón chờ hại ta

Đưa tâm ý vào đường tà

So cùng nước rửa chân mà khác chi!”

*

Tiếp theo Phật dạy: “Nước kia

Bẩn rồi đem đổ ngay đi tiếc gì!”

La Hầu La vội đổ đi

Phật bèn nói tiếp: “Vậy thì giờ đây

Nếu mang đựng thức ăn này

Chậu còn dùng được nữa hay hết rồi?”

La Hầu La vội trả lời:

“Thưa rằng nước bẩn đựng nơi chậu này

Dù cho đã đổ hết ngay

Đồ ăn thức uống chứa đây khó lòng!”

Phật bèn dạy: “Đúng vô cùng

Nhà ngươi cũng vậy so không khác gì

Làm sa môn vẫn sân si

Miệng không thành tín, tâm thì u minh

Chẳng hề tinh tấn tu hành

Tiếng đồn không tốt quả tình vang đi

Tựa như chậu nước dơ kia

Đồ ăn thức uống đựng chi được nào!”

Phật dùng chân hất nhẹ vào

Khiến cho cái chậu lăn nhào qua bên

Nghiêng qua, nghiêng lại trên thềm

Phật bèn lên tiếng hỏi thêm: “Chậu này

Nếu mà bị bể ra ngay

Thì ngươi có tiếc chậu này hay không?”

La Hầu La: “Bạch Thế Tôn

Chậu này dùng để rửa chân dơ rồi

Bể thời chỉ tiếc chút thôi

Chậu đâu còn quý như hồi xưa kia!”

Phật bèn dạy: “Ngươi khác chi

Thân không gìn giữ, lời thì ác thô

Mang bao ý tưởng nhiễm ô

Khác chi cái chậu vì vô ích rồi

Chẳng còn ai tiếc thương ngươi

Một khi ngươi chết tức thời khổ đau

Thân ngươi luân chuyển qua mau

Trong ba đường dữ trước sau quay cuồng!”

La Hầu La hối vô cùng

Nghe xong hổ thẹn trong lòng biết bao

Lỡ gây lầm lỗi thuở nào

Giờ nghe Phật dạy dạt dào từ bi

Cõi lòng bừng sáng tức thì

Thành tâm sám hối, vội quỳ lạy ngay.

Ngẫm xem trong cõi đời này

Thợ rèn dùng sắt, hàng ngày chăm lo

Cạo đi sét rỉ sét dơ

Mới mong sắt trở thành đồ tốt đây,

Người học đạo giống vậy thay

Thói hư tật xấu thẳng tay loại trừ

Giữ cho trong sạch tâm tư

Mới mong đi trọn đường tu tốt lành.

Tâm Minh Ngô Tằng Giao

(Thi hóa Truyện Cổ Phật Giáo)

_______________________________________________

5/5 - (1 bình chọn)


source https://www.niemphat.vn/chau-rua-chan

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Sự lợi ích và phước báu của sự thành thật

Phật giáo không mang tính áp đặt và đe dọa